01. Xấu đều hơn tốt lỏi - Trời!
Sợi dây này trói chặt người Việt ta.
02. Xấu đều hơn tốt lỏi – sai
Tốt lỏi biến xấu, ngày mai tốt đều.
03. Tốt lỏi dẫn dắt xấu đều
Để hoàn toàn tốt, ấy điều ước mong.
04. Ngốc đàn hơn khôn độc – sai
Khôn độc biến ngốc đàn, mai, khôn đàn
05. Ăn cỗ đi trước là tham
Đi sau khi lội, ai làm tiên phong?
06. Ách giữa đàng phải ra tay
Cứu người mới có phúc dày, người ơi!
07. Chết trước để được ấm mồ?
Không! Sống phúc lộc thọ, người thờ muôn năm.
08. Hay mặc ai, dở mặc ai
Sống ích kỉ thế, đứng ngoài văn minh.
09. Trách ai an phận thủ thường
Khen ai ý chí kiên cường vươn lên.
10. Ăn miếng trả miếng, ác thâm
Lấy ân trả oán thiện tâm sáng đời.
11. Dĩ oán báo oán – vô minh
Dĩ đức báo oán lung linh ánh người.
12. Mẹ dạy sống có đức nhân
Lấy ân trả oán, trả ân ở đời.
13. Cháy nhà người, vại bằng chân
Thì những kẻ ấy, ai cần mà chi.
14. Ăn cây nào, cây ấy rào
Thực dụng như thế, khi nào văn minh.
15. Đồng nào xào nấy, trắng tay
Lấy gì làm vốn để ngày mai no.
16. Xấu xa đậy, tốt đẹp phô
Bệnh thành tích ấy bao giờ khỏi đây.
17. Đời cua máy, đời cáy đào
Phát triển bền vững, nói sao hỡi người.
18. Mặc đời cua máy, cáy đào
Con cháu hư hỏng, đau nào đau hơn.
19. Trời cho hơn lo làm – sai
Không làm lấy cái gì nhai, hỡi người.
20. Tốt số hơn khôn – lời sai
Khôn ngoan đích thực tương lai huy hoàng.
21. Không giàu vì số khó
Bỏ sức lắm khổ người
Chớ tin thế, ai ơi
Chăm làm đời mới có.
22. Số phận lao đao
Phải sao chịu vậy
Người ơi, có thấy
Ấy lời tào lao.
23. Phép vua nào thua lệ làng?
Luật lệ trùm khắp cả giang sơn này.
24. Phép vua nào thua lệ làng?
Văn minh, hiện đại cần nâng pháp quyền.
25. Người làm quan cả họ nhờ
Chí công, liêm, chính bao giờ hết thiêng?
26. Ai bảo dân ngu, khu đen
Thì người ấy học thánh hiền mà chi.
27. Dân đen như cây gỗ tròn
Gỗ lăn gỗ mở đường mòn quan đi.
28. Dân chi phụ mẫu – ngược đời!
Dân là phụ mẫu, là trời vua quan.
29. Già đòn non nhẽ dạy con
Cách dạy con thế đâu còn tương lai.
30. Hay chữ chẳng bằng dữ đòn
Dạy trò như thế, trò khôn sao thầy?
31. Người roi, voi búa – sai rồi
Dạy dùng vũ lực, người ơi, bỏ rồi.
32. Già lừa đạp dưa thối – sai
Khinh già, dám hỏi mai ai không già?
33. Quá tay làm phúc ăn mày
Không, không! Làm phúc cho dày, đời mong.
34. Thương người lại khó đến thân
Không, không! Mẹ dạy tích nhân, thương người.
35. Ốc mang nặng mình chẳng kêu
Còn làm cọc phúc cho rêu sống cùng.
36. Lấy vợ bé, tậu nghé hoa
Không! Đa thê nát cửa nhà, phạt nghiêm.
37. Năm thê, bảy thiếp đã xa
Một chồng một vợ mới là văn minh.
|
38. Làm lớn thì làm láo – sai
Người mà làm láo, chẳng ai thèm dùng.
39. Mưu tại nhân, thành tại thiên
Không! Người mới thực làm nên mọi thành
40. Nhất thành bất biến – sai to
Vạn vật biến đổi, bao giờ ngừng đâu.
41. Tệ nạn nam tôn, nữ ti
Loài người đã vứt bỏ đi, lâu rồi.
42. Ai bảo nhi nữ thường tình
Gương Trưng Vương sáng soi mình, muôn năm.
43. Cạn lòng như đĩa, đàn bà
Không! Lòng nữ cũng như là nam, sâu.
44. Một trai có, mười gái không
Trọng nam khinh nữ, chết sông lâu rồi.
45. Phụ nhân nan hoá – lời sai
Học hành, gái cũng như trai rõ ràng.
46. Thật thà là cha dại – sai
Lọc lừa, dối trá chẳng ai bạn cùng.
47. Thả cá nhất, gá bạc nhì
Thả cá đúng, gá bạc thì nhà giam.
48. Bắc cầu làm phúc – đúng rồi
Gá bạc phạm pháp người ơi, giàu gì?
49. Ai nói làm tốt, mốt đui
Làm tốt mới có sáng, vui lâu dài.
50. Thầy nuôi vợ, thợ nuôi mồm
Thưa rằng không thợ, không cơm muôn nhà.
51. Tôn ti trật tự bất công
Thì trật tự ấy, dìm sông cho chìm.
52. Tôn ti trật tự bất nghì
Thì tôn ti ấy, chôn đi xuống mồ.
53. Giàu ba họ, khó ba đời
Học làm giàu đúng, người ơi, luôn giàu
54. Nằm giữa chẳng mất phần chăn
Trung dung, khôn lỏi ai cần mà chi.
55. Chồng lớn, vợ bé thì xinh
Chồng bé, vợ lớn cũng tình, cũng yêu.
56. Ki cóp cho cọp nó xơi
Không! Ki cóp để cho đời ấm no.
57. Đặt đâu ngồi đấy lâu rồi
Ngày nay trai gái thành đôi, tự mình.
58. Con dòng thì mặc con dòng
Con dòng lười dốt cũng không ra gì.
59. Chồng quan hơn đàn chồng dân
Chồng quan mà nhác mà đần, hơn ai.
60. Mua mâm đâm thủng mâm đi
Mẹ chồng, nay chẳng khác gì mẹ sinh.
61. Mẹ vợ là bèo trôi sông
Ai đẻ nuôi vợ, hỡi ông rễ tồi?
62. Bần bất nghĩa, phú bất nhân
Lời của kẻ đần người bỏ ngoài tai.
63. Bần bất nghĩa, phú bất nhân
Không! Nhân nghĩa gốc từ dân, giàu nghèo.
64. Khôn ngậm miệng, khoẻ cắp tay
Khoẻ khôn gì vậy, mặt mày tiểu nhân.
65. Máu mủ thương, thiên hạ thương
Thiện lành, nhân đức toả hương thơm đời.
66. Những kẻ chẳng đẻ, chẳng thương
Là bầy thất đức, là phường bất nhân.
67. Miếng giữa làng bằng sàng xó bếp
Chế độ mình đã dẹp đi nhanh
Dẹp đi cái thói tranh giành
Của chung vơ vét, hôi tanh cả làng.
68. Miếng giữa làng bằng sàng xó bếp
Tranh nhau ăn, thật “đẹp” mặt làng
Tranh làm thì mới giỏi giang
Cái làng - thế - giới việc đang còn chờ.
69. Ngăn sông, cấm chợ thì nghèo
Văn minh thương nghiệp làm theo mới giàu.
70. Nhiều con, giòn mẹ – không, không!
Nhiều con vất vã, má hồng mẹ phai.
71. Hạnh phúc không mua bằng tiền
Nhiều tiền, nhiều bạc, chẳng tiên trên đời.
72. Sống ngày nào biết nấy ngày
Sống tiêu cực thế, chết ngay cho rồi.
73. Sơn bất cao, thuỷ bất thâm
Nam dối trá, nữ đa dâm – nói càn!
08.2018
|