PHAN RANG PHỐ THỊ CỦA TÔI
Phan Quốc Anh
Phan rang phố thị của tôi
Quanh năm đầy nắng và gió
Bụi hoen những con đường nhỏ
Sông Dinh con nước vơi đầy.
Biển thì mặn, núi thì gầy
Ngọn lúa chờ mưa, rễ nho tìm nước ngọt
Tôi và em bước qua cơn khát
Em bỏ ra đi, chiều ấy phố mưa tràn.
Gió như “phang” và nắng như “rang”(1)
"Thừa nắng thiếu mưa"ai đặt tên phố thị?
Nắng và gió đốt một thời trai trẻ
Con đường năm xưa đợi em cháy lá bàng
Phố thị hôm nay đang chuyển mình
Dù chậm bước vẫn vươn dài con phố
Hàng cây nghiêng vẫn vươn lên chắn gió
Tôi như tìm em giữa phố đông
Nơi phương trời xa em nhớ không?
Sông Dinh đêm ấy lăn tăn sóng
Mặt sông rơi mảnh trăng vàng óng
Gió lên trăng vỡ sóng tan trôi
Đường tới trường hoa phượng đỏ hoe rơi
Cay se mắt tại nắng hay vì gió?
Phan rang chợt mưa, giọt nhớ dài trên phố
Quê hương của mình, hãy về người ơi.
Phan Quốc Anh
Phan rang phố thị của tôi
Quanh năm đầy nắng và gió
Bụi hoen những con đường nhỏ
Sông Dinh con nước vơi đầy.
Biển thì mặn, núi thì gầy
Ngọn lúa chờ mưa, rễ nho tìm nước ngọt
Tôi và em bước qua cơn khát
Em bỏ ra đi, chiều ấy phố mưa tràn.
Gió như “phang” và nắng như “rang”(1)
"Thừa nắng thiếu mưa"ai đặt tên phố thị?
Nắng và gió đốt một thời trai trẻ
Con đường năm xưa đợi em cháy lá bàng
Phố thị hôm nay đang chuyển mình
Dù chậm bước vẫn vươn dài con phố
Hàng cây nghiêng vẫn vươn lên chắn gió
Tôi như tìm em giữa phố đông
Nơi phương trời xa em nhớ không?
Sông Dinh đêm ấy lăn tăn sóng
Mặt sông rơi mảnh trăng vàng óng
Gió lên trăng vỡ sóng tan trôi
Đường tới trường hoa phượng đỏ hoe rơi
Cay se mắt tại nắng hay vì gió?
Phan rang chợt mưa, giọt nhớ dài trên phố
Quê hương của mình, hãy về người ơi.
Tags:
Thơ