Việc đạo văn, đạo thơ, đao khoa học đang tràn lan, nay lại thêm đạo báo chí. Đúng là việc đạo "ăn cắp" trí tuệ của người khác đang "thấm sâu vào đời sống xã hội".


Nhạc sỹ, nhà phê bình âm nhạc Minh Châu: Vừa gặp bài viết về nhạc giao hưởng trên Tiền phong, tôi mừng rơn tự nhủ sẽ link sang trang web của Hội Nhạc sĩ để quảng bá thêm cho những tác giả chịu viết về đề tài quá thiếu này. 
Hu hu, giời ơi là giời, đọc nửa đầu thấy quen không chịu được, thì ra nguyên cả khúc đầu được xào xáo lại từ 1 bài viết của tôi từ 13 năm trước (Giao hưởng Việt Nam: cuộc hành trình đi tìm bản sắc, 2005). 
Tác giả ơi, chắc bạn có mặt trên FB chứ, chả nhẽ bạn không hề biết sử dụng câu chữ của người khác theo cách này mà không cho ngoặc kép và chú thích trích dẫn từ đâu thì bị coi là đạo văn, đạo ý tưởng à?
Sao cứ phải gặp cảnh này quá nhiều lần vậy hở giời?
https://www.tienphong.vn/…/nhac-giao-huong-am-nhac-dinh-cao…
Còn 1 "biến tấu" của bài này đăng cùng ngày trên Lao động với tên tác giả khác nữa. Tác nghiệp kiểu này... hãi quá!
PS, Đưa luôn bài từ 2005 lên đây kẻo lại bị vu "đạo văn" của Tiền phong http://www.hoinhacsi.vn/giao-huong-viet-nam-cuoc-hanh-trinh…





Nhc giao hưởng: Âm nhc đnh cao cha đng ‘giá tr vàng’
Trong thế giới âm nhạc, nhạc giao hưởng thường được ví như "kỳ quan âm thanh". Đến với nhạc giao hưởng, người nghe sẽ có cảm tưởng như đang đặt chân vào ngôi đền thiêng liêng trăm năm tuổi của âm nhạc. Chính vì thế, ngày nay, nhiều người càng lội ngược về với dòng nhạc cổ điển này.
Mở cánh cửa bước vào ngôi đền thiêng
Nhạc giao hưởng bắt đầu được hình thành trong những năm 30 của thế kỷ XVIII với tên gọi “symphonie”, tiếng Hi Lạp có nghĩa là ‘hòa hợp âm thanh’. Nhạc giao hưởng đến với công chúng từ sự mẫu mực và hài hòa của Cổ điển Vienne của thế kỷ XVIII, chuyển dịch dần thành chất thơ đắm say và cuồng nhiệt của thời kỳ Lãng mạn thế kỷ XIX. Đến thời Cận đại, Hiện đại của thế kỷ XX đầy sóng gió, nhạc giao hưởng trở thành nỗi trăn trở của thời đại khoa học kỹ thuật khi người ta tìm cách chuyển tải ngôn ngữ của thời cuộc vào dòng nhạc hàn lâm lâu đời này.
Trải qua bao nhiêu thăng hoa của nghệ thuật, nhạc giao hưởng vẫn khiến nhiều người say mê. Bởi khi ta nghe một bản nhạc giao hưởng, tưởng chừng như đang mở cánh cửa bước vào ngôi đền thiêng, kết nối với những điều tốt đẹp trong quá khứ. Chính vì lẽ đó, nhiều người chọn tìm về với dòng nhạc cổ điển có hơn 300 năm tuổi này. Người ta bỏ lại những ồn ã của nhạc thị trường đang phát đầy khắp quán xá để tìm chút lắng đọng với thể loại nhạc không lời. Càng tìm hiểu, càng dấn thân, người ta càng bị cuốn hút bởi vẻ đẹp mang tính từng trải, chuẩn mực, tinh tế, khi thì dịu dàng lúc lại dữ dội đến huyền hoặc của giao hưởng. Diễn tả được toàn bộ chiều sâu tâm hồn của một con người cũng như vạn sự vạn vật, làm được điều đó, có thể nói chỉ có giao hưởng!

văn hóa học

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn