Nhạc
khúc Phan Rang
Phan
Quốc Anh
Phan Rang!
Ai cũng nói nơi này nắng như rang
Ai cũng nói nơi này gió như phang
Rồi rủ nhau ra đi tìm bờ bến mới
Để chôn sâu nỗi niềm, day dứt kẻ tha hương.
Phan Rang ơi!
Ai cũng nói nơi này ít mưa
Ai cũng bảo nơi này khắc nghiệt
Nhưng tôi đã quen và đã yêu
Tôi đã quen, đã yêu lắm lắm
Sẽ bâng khuâng nếu Phan Rang một ngày không nắng
Sẽ buồn tênh nếu Phan Rang một ngày không gió bay
Và sẽ buồn hơn, nếu vắng em nơi đây
Phan Rang ơi!
Tôi đã gắn cả cuộc đời
Có biển mặn trong từng hơi thở
Có màu da ngăm, có mái tóc rối tung đảo theo chiều
gió
Lỡ nghiện rồi vị cà phê đắng Phan Rang
Lỡ say rồi cháy ruột dân ca Chăm
Đã nên quen sớm tinh sương tắm biển
Đã nên quen, những đứa bạn không bao giờ hết chuyện
Những đứa bạn không bao giờ chịu say
Ai nỡ xa nơi này?
Phan Rang ơi!
Tôi đã quen và tôi đã yêu
Yêu những hàng cây oằn mình chắn gió
Yêu những cô gái bịt mặt sợ nắng cháy làn da
Yêu những giàn nho thiếu nước vẫn bung hoa
Những đàn cừu đã thuần cơn khát
Những diêm dân đã quen phơi mình trên cát
Những nụ cười trong vất vả mưu sinh
…….
Phan Rang! Phan Rang! Một chữ Tình
Phan
Rang, tháng 4/2017
Tags:
Thơ